Trang chủ » Thuê xe » Xe bus Thakhet Lào
XE BUS KHỞI HÀNH TỪ HÀ NỘI ĐI LÀO
- Thời gian khởi hành: 18h.30 hàng ngày
- Thời gian: 22 tiếng – 25 tiếng
GIÁ VÉ XE BUS HÀ NỘI ĐI LÀO
Điểm khởi hành |
Điểm đến |
Giá vé |
Cửa khẩu |
Giờ đến |
Hà Nội ( Bến xe Nước Ngầm ) Từ 18h00 đến 19h00 |
Viêng Chăn |
800.000đ |
Cầu Treo ( Hà Tĩnh ) |
15h00 |
Thakhet |
950.000đ |
Cầu Treo ( Hà Tĩnh ) |
14h00 |
|
Savanakhét |
1.000.000đ |
Cầu Treo ( Hà Tĩnh ) |
15h00 |
|
Xiêng Khoảng |
900.000đ |
Nậm Cắn ( Nghệ An ) |
11h00 |
|
Văng Viêng |
1.050.000đ |
Nậm Cắn ( Nghệ An ) |
16h00 |
|
Luông Pha Băng |
1.170.000đ |
Nậm Cắn ( Nghệ An ) |
18h00 |
Ghi chú:
Giá vé thực tế có thể thay đổi theo từng thời điểm trong năm và thay đổi theo hãng xe, xin vui lòng liên hệ trực tiếp tại các văn phòng bán vé để có giá vé cập nhật: 04. 39960199 # 0965.866188
Tôi đến Thakhet vào buổi chiều, đạp xe loanh quanh và tìm thấy một nơi lý tưởng để cắm trại ở bờ sông Mê Kông, gần khu vực có nhà dân. Loay hoay một lúc lâu tôi mới dựng chiếc lều và sắp xếp đồ đạc xong lúc trời vừa tối nên phải lọ mọ tìm lối xuống bờ sông (dốc đứng và cách mặt nước khá cao) để tắm. Tưởng tối rồi, sẽ chẳng ai trông thấy tôi nhưng lại có một người đàn ông đứng hóng mát gần đó.
Hắn bước lại gần và hỏi tôi, người Việt hay Lào. Tôi nói người Việt. Hắn nói tiếng Việt giọng Huế nhưng bảo mình là người Lào, do làm ăn với người Việt nên biết tiếng Việt. Hắn cứ luôn miệng bảo tôi ngủ ở đây không được đâu, công an bắt? Tôi hỏi vì sao công an bắt. Hắn bảo không biết nói thế nào.
Tôi leo xuống dưới để tắm, nhìn quanh quất không thấy ai cũng chả thấy hắn ở đâu, nghĩ bụng hắn bỏ vào nhà rồi, trời tối mà không có ai nên tôi cởi đồ ra tắm luôn. Mát dễ sợ nhưng vừa tắm vừa sợ có cái gì đó dưới sông… kéo tôi xuống nước (mỗi khi ra sông suối hay biển là tôi hay nghĩ vớ vẩn như vậy lắm).
Tắm xong, tôi lọ mọ leo trở lên. Vừa đến bờ thì hắn từ đâu chui ra lại bảo không thể ngủ ở đây đâu. Tôi mặc kệ gã, chui vào lều ngủ trong tiếng tụng kinh bằng micro của các nhà sư vọng sang từ Thái Lan.
Mới sáng sớm, gã thanh niên lúc tối đã đến cùng thêm một người nữa. Lại bảo không ngủ ở đấy được. Ghét quá! Từ đấy, ai hỏi gì tôi cũng cấm khẩu luôn, hoặc cứ bảo không biết “bo hu.” Bọn họ hỏi chán nên bỏ đi.
Tôi leo xuống sông gội đầu, có một ngư dân lúi cúi làm gì đó trên thuyền của anh ta. Khi tôi lên bờ, anh ta cũng lên bờ và cũng lại hỏi. Anh ta bảo ở Thakhet có nhiều con nghiện lắm. Ngủ lung tung, chúng thấy sẽ mò đến đòi tiền hoặc cắt cổ để cướp đồ.